Quan hệ gia đình – Linh Blogs https://www.linh.pro Blog chia sẻ thông tin công nghệ Thu, 11 Sep 2025 16:23:27 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 https://cloud.linh.pro/linh/2025/08/linh.svg Quan hệ gia đình – Linh Blogs https://www.linh.pro 32 32 Sex Education: Bài học giúp tôi kết nối với bố mẹ https://www.linh.pro/sex-education-bai-hoc-giup-toi-ket-noi-voi-bo-me/ Thu, 11 Sep 2025 16:23:23 +0000 https://www.linh.pro/sex-education-bai-hoc-giup-toi-ket-noi-voi-bo-me/

Khi xem bộ phim “Sex Education”, tôi không chỉ bị thu hút bởi những tình tiết thú vị và gần gũi trong phim, mà còn nhận ra bài học quý giá về mối quan hệ gia đình. Bộ phim xoay quanh cuộc sống của các thiếu niên và người trưởng thành tại một thị trấn giả tưởng Moordale, nơi các nhân vật chính phải đối mặt với các tình huống khó xử về tình yêu, tình bạn và những mối quan hệ trong gia đình.

Hai cha con nhà Groff hòa giải ở phần cuối của phim "Sex Education".
Hai cha con nhà Groff hòa giải ở phần cuối của phim “Sex Education”.

Đặc biệt, tôi ấn tượng với câu chuyện của hai cha con Michael Groff và Adam Groff. Ban đầu, Adam có mối quan hệ căng thẳng với cha – một hiệu trưởng nghiêm khắc và độc đoán, luôn gặp khó khăn trong việc kết nối với Adam về mặt tình cảm. Tuy nhiên, sau nhiều lần cãi vã, hai cha con nhà Groff dần dần thông cảm cho nhau hơn. Trong mùa cuối của phim “Sex Education”, Adam tìm thấy thành công và niềm vui khi làm việc trong nông trại, và bắt đầu xây dựng mối quan hệ tốt đẹp hơn với cha. Michael, thông qua hành trình cá nhân và sự can thiệp của vợ, cũng thay đổi, dẫn đến một mối quan hệ hỗ trợ và thấu hiểu hơn với Adam.

Nhân vật Adam trong phim "Sex Education".
Nhân vật Adam trong phim “Sex Education”.

Câu chuyện về hai cha con nhà Groff cho chúng ta thấy rằng ngay cả những mối quan hệ thân tình nhất cũng cần rất nhiều nỗ lực vun đắp từ hai phía. Nếu chúng ta chỉ biết hờ hững, mối quan hệ dù tốt đẹp mấy cũng có thể rơi xuống vực sâu, để lại hậu quả khó lường.

Tôi – hơn ai hết – rất hiểu điều đó. Vì tôi đã học được bài học đắt giá này qua một trải nghiệm cách đây 5 năm. Khi đó, tôi là một cô sinh viên mới ra trường, vẫn sống cùng bố mẹ, ăn cơm mẹ nấu hằng ngày. Công việc của tôi rất bận rộn, tôi thường xuyên rời khỏi nhà từ tờ mờ sáng, về lúc 8-9 giờ tối. Bố mẹ chỉ gặp tôi lúc ăn cơm – và tối nào ông bà cũng đợi tôi về để quây quần ăn tối cùng nhau.

Tuy nhiên, công việc của tôi đã bào mòn sức khỏe thể chất và tinh thần của tôi. Tôi thường xuyên về nhà trong tình trạng mệt lả, không còn sức lực. Tôi im lặng suốt bữa ăn, cảm thấy mọi lời hỏi han của bố mẹ đều là phiền phức. Có nhiều hôm, tôi còn cáu gắt khi mẹ liên tục giục tôi ăn thêm. Tình trạng căng thẳng của tôi kéo dài suốt 3-4 tháng.

Mỗi lần về nhà, bất chấp sự quan tâm của mẹ, tôi chỉ đáp lại bằng sự lạnh nhạt, thờ ơ. Đỉnh điểm, trong một bữa tối, khi mẹ gắp cho tôi một miếng thịt gà, tôi lập tức phản ứng – hất tay mẹ khiến thức ăn rơi xuống đất. Cả bố mẹ tôi đều sững sờ. Còn tôi, do quá mệt mỏi sau một ngày dài “chạy deadline”, không còn sức để giải thích hay xin lỗi. Tôi lại chạy lên phòng của mình.

Khi đi lên cầu thang, tôi nghe thấy tiếng mẹ khóc thút thít. Tối hôm đó, khi bình tĩnh lại, tôi nhận ra mình đã sai. Bố mẹ yêu thương chăm sóc tôi nhưng lại nhận lại phản ứng gay gắt và vô ơn. Tôi thật sự là đứa con bất hiếu.

Tôi muốn nói lời xin lỗi với mẹ vì hành động tối hôm đó nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Từ bé đến giờ, tôi vẫn luôn là đứa con ngoan, ít khi mắc lỗi. Nhưng áp lực công việc đã biến tôi thành một con người ích kỷ, cục cằn, và rồi bố mẹ là người chịu tổn thương.

Những bữa cơm tối sau đó, chỉ có bố và tôi. Mẹ đã ăn từ sớm, tôi hiểu bà đang tránh mặt tôi. Thế nhưng, tôi vẫn bối rối, không biết phải xử lý tình huống này thế nào. Vậy là tôi im lặng, ngày ngày vẫn đi làm bình thường – và buổi tối chỉ có bố ngồi đợi.

Nhiều lần tôi đứng ngoài cửa phòng mẹ, nhưng lời xin lỗi vẫn không thể nào thốt ra. Đến một ngày nọ, tôi về nhà và chẳng thấy bố dưới bếp như mọi khi. Tôi chạy lên phòng ông bà thì thấy ông đang đo huyết áp cho bà. Hóa ra mẹ tôi vừa trải qua một cơn tăng huyết áp.

Bà bị nhức đầu, hoa mắt, chóng mặt, ù tai, vừa gọi bác sĩ đến khám và đã được cho uống thuốc. Khi nghe bố kể lại, tôi chợt òa khóc. Tôi chạy lại bên giường mẹ và nói “con xin lỗi”. Tôi nói hết những cảm xúc của mình, rằng tại tôi vô lễ, bất hiếu nên mới khiến mẹ phải suy nghĩ nhiều ngày, rồi bệnh tình sau đó tái phát.

Mẹ cũng khóc nhưng bà bảo tha thứ cho tôi, chỉ mong tôi khỏe mạnh, vui vẻ. Lúc ấy, tôi hối hận vô cùng, giá như tôi biết nói lời xin lỗi sớm hơn để căng thẳng giữa hai mẹ con không leo thang đến mức này.

Chỉ vì sự hèn nhát của tôi mà mẹ phải trằn trọc suốt nhiều ngày, sức khỏe giảm sút. Nhìn mẹ nằm nghỉ trên giường, tôi quyết định ngày mai sẽ xin nghỉ việc, ở nhà chăm sóc mẹ một thời gian.

Công việc quan trọng thật đấy, nhưng tình cảm gia đình cũng quý giá không kém, và tôi không thể để bản thân lặp lại sai lầm này một lần nào nữa.

]]>
Con dâu ăn chơi phung phí, mẹ chồng ‘nghẹn thở’ vì mâu thuẫn tiền bạc https://www.linh.pro/con-dau-an-choi-phung-phi-me-chong-nghen-tho-vi-mau-thuan-tien-bac/ Sat, 23 Aug 2025 10:38:17 +0000 https://www.linh.pro/con-dau-an-choi-phung-phi-me-chong-nghen-tho-vi-mau-thuan-tien-bac/

Cuộc sống của một gia đình tại TPHCM đã bị chao đảo vì sự xuất hiện của con dâu trưởng, và câu chuyện của chị B, 32 tuổi, là một minh chứng. Gia đình chị B có bốn anh em trai, và chị là con út. Chị lớn lên trong sự yêu thương và đùm bọc của cha mẹ và các anh trai.

Khi chị B học cấp ba, anh cả của chị bắt đầu quen biết bạn gái và sau đó kết hôn. Ban đầu, chị dâu của chị B gây được thiện cảm vì sự khéo léo và biết cách lấy lòng gia đình. Tuy nhiên, sau đó chị dâu chị B thay đổi lối sống, trở nên xa hoa và chi tiêu phung phí, dẫn đến sự xa cách với nhà chồng.

Chị B cho biết chị vẫn thường dành dụm tiền để cho anh chị mượn khi họ khó khăn. Tuy nhiên, khi chị cần tiền để khám bệnh, chị dâu chỉ hứa hẹn và trả một phần nhỏ. Điều này khiến chị B cảm thấy hụt hẫng và khoảng cách giữa chị và anh chị bắt đầu lớn.

Khi vợ chồng anh cả gặp khó khăn tài chính, cha mẹ phải cầm cố nhà để hỗ trợ vốn làm ăn. Từ đó, mâu thuẫn trong gia đình bắt đầu leo thang. Chị B chia sẻ rằng kể từ khi chị dâu xuất hiện, khoảng cách giữa các thành viên trong gia đình ngày càng xa. Anh cả nghe theo vợ tuyệt đối và không còn quan tâm, gần gũi với các em như trước.

Cha mẹ chị B vẫn phải thay con chăm cháu, trông nhà, và phụ bán hàng cho vợ chồng anh cả, nhưng mọi nỗ lực của họ bị chị dâu phủ nhận. Sau khi cha mẹ chồng phải vay mượn khắp nơi để chuộc lại căn nhà từng bị cầm cố, vợ chồng anh cả tiếp tục xây một ngôi nhà trị giá 6 tỉ đồng ngay trên đất của cha mẹ, nhưng họ không có một lời cảm ơn hay hành động trả nợ nào dành cho đấng sinh thành.

Mâu thuẫn trong gia đình càng trở nên nghiêm trọng, thậm chí anh hai và anh ba đã cắt đứt liên lạc, không còn nhìn mặt anh cả. Tiến sĩ tâm lý Tô Nhi A nhận xét về chị B: “Em chưa sẵn sàng cho hành trình trưởng thành của chính mình. Khi anh trai lập gia đình, em cảm thấy hụt hẫng và trách móc người mới bước vào. Nhưng tình thân không phải là điều mặc định, nó cần được vun đắp bằng sự thấu hiểu và sẻ chia từ tất cả các thành viên.”

Tình cảm gia đình không đứng yên, mà luôn vận động theo thời gian. Nếu biết gìn giữ, nó sẽ sâu sắc hơn. Một người mới không thể khiến cả gia đình chao đảo nếu nền tảng gắn bó đủ vững. Và cha mẹ cũng không có nghĩa vụ phải gồng gánh con cái mãi, nếu họ còn lo là vì thương. Vì vậy, khi em chủ động nhìn nhận mọi thứ, sẽ sống chất lượng và đỡ bi quan hơn.

Cuộc sống gia đình của chị B hiện nay đã trở nên căng thẳng và rạn nứt. Việc chị dâu trưởng thay đổi lối sống và cách đối xử với gia đình đã khiến cho khoảng cách giữa các thành viên trong gia đình ngày càng xa. Tuy nhiên, qua câu chuyện của chị B, tiến sĩ tâm lý Tô Nhi A muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc vun đắp tình thân và sự thấu hiểu trong gia đình. Điều này sẽ giúp các thành viên trong gia đình có thể xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp và bền vững.

]]>
Khi mẹ chồng vào trung tâm dưỡng lão: Sự lựa chọn khó khăn của con dâu https://www.linh.pro/khi-me-chong-vao-trung-tam-duong-lao-su-lua-chon-kho-khan-cua-con-dau/ Fri, 01 Aug 2025 08:53:48 +0000 https://www.linh.pro/khi-me-chong-vao-trung-tam-duong-lao-su-lua-chon-kho-khan-cua-con-dau/

Đưa mẹ chồng vào viện dưỡng lão – một quyết định không dễ dàng

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Khi tôi đưa mẹ chồng vào viện dưỡng lão, tôi không nghĩ rằng đó là một quyết định sai lầm. Tuy nhiên, sau đó, tôi nhận ra rằng sự lựa chọn của mình đã gây ra nhiều hậu quả không lường trước được. Mẹ chồng tôi năm nay 76 tuổi, đã sống cùng vợ chồng tôi gần 6 năm sau khi bố chồng mất. Ban đầu, bà vẫn khỏe mạnh, tự chăm sóc mình và giúp đỡ gia đình.

Thời gian qua, sức khỏe của bà bắt đầu giảm sút, bà trở nên lẫn nhẹ, quên trước quên sau, và có những hành động nguy hiểm như bật gas đun nước và quên tắt bếp. Dù chồng tôi thương mẹ nhưng anh bận rộn với công việc, còn tôi thì phải chăm sóc con nhỏ và làm việc, không thể lúc nào cũng có mặt để chăm sóc mẹ chồng. Vì vậy, tôi đã quyết định đưa bà vào trung tâm chăm sóc người già bán trú, nơi có y tá, bác sĩ và người trò chuyện.

Quyết định này không được mẹ đẻ tôi đồng ý. Khi tôi tâm sự với mẹ đẻ về quyết định này, bà đã nổi giận và cấm tôi làm điều đó, thậm chí dọa từ mặt nếu tôi dám đưa mẹ chồng vào viện dưỡng lão. Mẹ tôi cho rằng tôi đang “tống” mẹ chồng đi như vứt cái áo cũ, và rằng sau này tôi cũng sẽ bị con dâu đối xử y hệt. Tôi đã cố giải thích rằng tôi làm việc này vì tốt cho bà, nhưng mẹ tôi vẫn không đồng ý.

Ngày đưa bà đi, mẹ chồng tôi đã cười và không phản đối, nhưng trong mắt bà, tôi thấy một sự không có ánh sáng. Khi tôi vào thăm bà 2 tuần sau, bà vẫn gầy và “ngoan” nhưng khi tôi ra về, bà không gọi “con ơi” mà gọi tôi là “cô ơi”. Mẹ tôi sau đó cũng gọi điện và nói rằng mẹ chồng tôi bắt đầu lẫn nặng lên và tâm lý suy sụp vì không có người thân bên cạnh.

Một tháng sau, trung tâm gọi điện cho biết mẹ chồng tôi bị ngã trong phòng tắm và bị hoảng loạn, lên cơn mất trí tạm thời. Khi tôi đến đón bà, trên đường về, bà hỏi tôi: “Cô ơi, tôi có còn nhà không?”. Tôi biết rằng có những trường hợp bất khả kháng cần đưa cha mẹ vào viện dưỡng lão, nhưng với mẹ chồng tôi, có lẽ thứ bà cần nhất không phải là sự chăm sóc chuyên nghiệp mà là một tiếng gọi “mẹ ơi” mỗi ngày, một đôi mắt dõi theo từ người thân.

Qua câu chuyện này, tôi muốn nói rằng có những thứ khi ta mang đi bằng lý trí, sẽ mất mãi bằng trái tim. Đưa mẹ chồng vào viện dưỡng lão không chỉ ảnh hưởng đến mẹ chồng mà còn đến mối quan hệ của tôi với gia đình. Tôi hy vọng rằng những người đang phải đối mặt với quyết định tương tự có thể xem xét kỹ lưỡng và tìm ra giải pháp tốt nhất cho cả gia đình.

]]>