Sex Education – Linh Blogs https://www.linh.pro Blog chia sẻ thông tin công nghệ Thu, 11 Sep 2025 16:23:27 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 https://cloud.linh.pro/linh/2025/08/linh.svg Sex Education – Linh Blogs https://www.linh.pro 32 32 Sex Education: Bài học giúp tôi kết nối với bố mẹ https://www.linh.pro/sex-education-bai-hoc-giup-toi-ket-noi-voi-bo-me/ Thu, 11 Sep 2025 16:23:23 +0000 https://www.linh.pro/sex-education-bai-hoc-giup-toi-ket-noi-voi-bo-me/

Khi xem bộ phim “Sex Education”, tôi không chỉ bị thu hút bởi những tình tiết thú vị và gần gũi trong phim, mà còn nhận ra bài học quý giá về mối quan hệ gia đình. Bộ phim xoay quanh cuộc sống của các thiếu niên và người trưởng thành tại một thị trấn giả tưởng Moordale, nơi các nhân vật chính phải đối mặt với các tình huống khó xử về tình yêu, tình bạn và những mối quan hệ trong gia đình.

Hai cha con nhà Groff hòa giải ở phần cuối của phim "Sex Education".
Hai cha con nhà Groff hòa giải ở phần cuối của phim “Sex Education”.

Đặc biệt, tôi ấn tượng với câu chuyện của hai cha con Michael Groff và Adam Groff. Ban đầu, Adam có mối quan hệ căng thẳng với cha – một hiệu trưởng nghiêm khắc và độc đoán, luôn gặp khó khăn trong việc kết nối với Adam về mặt tình cảm. Tuy nhiên, sau nhiều lần cãi vã, hai cha con nhà Groff dần dần thông cảm cho nhau hơn. Trong mùa cuối của phim “Sex Education”, Adam tìm thấy thành công và niềm vui khi làm việc trong nông trại, và bắt đầu xây dựng mối quan hệ tốt đẹp hơn với cha. Michael, thông qua hành trình cá nhân và sự can thiệp của vợ, cũng thay đổi, dẫn đến một mối quan hệ hỗ trợ và thấu hiểu hơn với Adam.

Nhân vật Adam trong phim "Sex Education".
Nhân vật Adam trong phim “Sex Education”.

Câu chuyện về hai cha con nhà Groff cho chúng ta thấy rằng ngay cả những mối quan hệ thân tình nhất cũng cần rất nhiều nỗ lực vun đắp từ hai phía. Nếu chúng ta chỉ biết hờ hững, mối quan hệ dù tốt đẹp mấy cũng có thể rơi xuống vực sâu, để lại hậu quả khó lường.

Tôi – hơn ai hết – rất hiểu điều đó. Vì tôi đã học được bài học đắt giá này qua một trải nghiệm cách đây 5 năm. Khi đó, tôi là một cô sinh viên mới ra trường, vẫn sống cùng bố mẹ, ăn cơm mẹ nấu hằng ngày. Công việc của tôi rất bận rộn, tôi thường xuyên rời khỏi nhà từ tờ mờ sáng, về lúc 8-9 giờ tối. Bố mẹ chỉ gặp tôi lúc ăn cơm – và tối nào ông bà cũng đợi tôi về để quây quần ăn tối cùng nhau.

Tuy nhiên, công việc của tôi đã bào mòn sức khỏe thể chất và tinh thần của tôi. Tôi thường xuyên về nhà trong tình trạng mệt lả, không còn sức lực. Tôi im lặng suốt bữa ăn, cảm thấy mọi lời hỏi han của bố mẹ đều là phiền phức. Có nhiều hôm, tôi còn cáu gắt khi mẹ liên tục giục tôi ăn thêm. Tình trạng căng thẳng của tôi kéo dài suốt 3-4 tháng.

Mỗi lần về nhà, bất chấp sự quan tâm của mẹ, tôi chỉ đáp lại bằng sự lạnh nhạt, thờ ơ. Đỉnh điểm, trong một bữa tối, khi mẹ gắp cho tôi một miếng thịt gà, tôi lập tức phản ứng – hất tay mẹ khiến thức ăn rơi xuống đất. Cả bố mẹ tôi đều sững sờ. Còn tôi, do quá mệt mỏi sau một ngày dài “chạy deadline”, không còn sức để giải thích hay xin lỗi. Tôi lại chạy lên phòng của mình.

Khi đi lên cầu thang, tôi nghe thấy tiếng mẹ khóc thút thít. Tối hôm đó, khi bình tĩnh lại, tôi nhận ra mình đã sai. Bố mẹ yêu thương chăm sóc tôi nhưng lại nhận lại phản ứng gay gắt và vô ơn. Tôi thật sự là đứa con bất hiếu.

Tôi muốn nói lời xin lỗi với mẹ vì hành động tối hôm đó nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Từ bé đến giờ, tôi vẫn luôn là đứa con ngoan, ít khi mắc lỗi. Nhưng áp lực công việc đã biến tôi thành một con người ích kỷ, cục cằn, và rồi bố mẹ là người chịu tổn thương.

Những bữa cơm tối sau đó, chỉ có bố và tôi. Mẹ đã ăn từ sớm, tôi hiểu bà đang tránh mặt tôi. Thế nhưng, tôi vẫn bối rối, không biết phải xử lý tình huống này thế nào. Vậy là tôi im lặng, ngày ngày vẫn đi làm bình thường – và buổi tối chỉ có bố ngồi đợi.

Nhiều lần tôi đứng ngoài cửa phòng mẹ, nhưng lời xin lỗi vẫn không thể nào thốt ra. Đến một ngày nọ, tôi về nhà và chẳng thấy bố dưới bếp như mọi khi. Tôi chạy lên phòng ông bà thì thấy ông đang đo huyết áp cho bà. Hóa ra mẹ tôi vừa trải qua một cơn tăng huyết áp.

Bà bị nhức đầu, hoa mắt, chóng mặt, ù tai, vừa gọi bác sĩ đến khám và đã được cho uống thuốc. Khi nghe bố kể lại, tôi chợt òa khóc. Tôi chạy lại bên giường mẹ và nói “con xin lỗi”. Tôi nói hết những cảm xúc của mình, rằng tại tôi vô lễ, bất hiếu nên mới khiến mẹ phải suy nghĩ nhiều ngày, rồi bệnh tình sau đó tái phát.

Mẹ cũng khóc nhưng bà bảo tha thứ cho tôi, chỉ mong tôi khỏe mạnh, vui vẻ. Lúc ấy, tôi hối hận vô cùng, giá như tôi biết nói lời xin lỗi sớm hơn để căng thẳng giữa hai mẹ con không leo thang đến mức này.

Chỉ vì sự hèn nhát của tôi mà mẹ phải trằn trọc suốt nhiều ngày, sức khỏe giảm sút. Nhìn mẹ nằm nghỉ trên giường, tôi quyết định ngày mai sẽ xin nghỉ việc, ở nhà chăm sóc mẹ một thời gian.

Công việc quan trọng thật đấy, nhưng tình cảm gia đình cũng quý giá không kém, và tôi không thể để bản thân lặp lại sai lầm này một lần nào nữa.

]]>
Sau khi xem Sex Education, tôi thay đổi cuộc sống và không còn vùng an toàn https://www.linh.pro/sau-khi-xem-sex-education-toi-thay-doi-cuoc-song-va-khong-con-vung-an-toan/ Sat, 19 Jul 2025 06:38:37 +0000 https://www.linh.pro/sau-khi-xem-sex-education-toi-thay-doi-cuoc-song-va-khong-con-vung-an-toan/

Trong thời đại mà công nghệ đã xóa bỏ mọi rào cản về không gian và thời gian, việc học hỏi đã trở thành một quá trình dễ dàng và linh hoạt hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, sự tiện lợi và khả năng tiếp cận này không đồng nghĩa với việc ai cũng sẽ tự động vươn đến thành công. Gần đây, một người mẹ đã trải qua một cuộc thức tỉnh quan trọng sau khi xem bộ phim Sex Education, một bộ phim thường được xem là dành cho tuổi mới lớn.

Người xưa nói: 'Sân không trồng 5 cây, gia đình không giàu có cũng sung túc'. Đó là cây gì vậy?
Người xưa nói: ‘Sân không trồng 5 cây, gia đình không giàu có cũng sung túc’. Đó là cây gì vậy?

Cô đã tìm thấy bản thân mình trong những câu chuyện và nhân vật của bộ phim, và điều đó đã giúp cô nhận ra rằng mình đã sống trong một vùng an toàn quá lâu. Cô chỉ đơn giản làm những việc được giao và không chủ động tìm kiếm những thách thức mới. Hơn nữa, cô không cập nhật kiến thức mới trong ngành của mình và thường mơ ước về những điều vượt trội mà không có hành động cụ thể.

Khi nhìn sang con gái, cô nhận thấy con mình cũng đang bắt chước cách sống của cô. Con gái cô dán đầy ảnh của ngôi trường mơ ước trong phòng, nhưng mỗi lần cô yêu cầu con ngồi học, con lại kêu mệt hoặc vừa học vừa lướt điện thoại. Điều này đã giúp cô nhận ra rằng mình đã vô tình truyền cho con một cách sống mà bản thân mình cũng không nhận ra: mơ lớn, làm ít.

Sau khi xem phim, cô đã dành một khoảng thời gian để suy ngẫm và cảm thấy xấu hổ, không phải vì mình kém cỏi, mà vì cô đang dạy con bằng một phiên bản không thật sự cố gắng của chính mình. Từ đó, cô đã quyết định thay đổi. Cô đăng ký một khóa học kỹ năng nâng cao cho công việc và mỗi ngày dành thời gian tập trung học tập thật sự.

Cô cũng đã thay đổi cách tiếp cận với con gái. Thay vì nói với con rằng ‘con phải cố lên’, cô chỉ kể cho con nghe về những gì mình đang học và cảm thấy vui thế nào khi hiểu được một điều mới dù đã ngoài 40 tuổi. Cô tin rằng những hành động và quyết tâm của mình sẽ truyền cảm hứng cho con gái một cách nhẹ nhàng và hiệu quả nhất.

Cuối cùng, cô nhận ra rằng thành công không thể đạt được một cách nhanh chóng hoặc dễ dàng. Điều khác biệt giữa những người thành công và không thành công không nằm ở may mắn, mà là ở sự cố gắng và nỗ lực. Ai bắt đầu sớm hơn sẽ có cơ hội đến đích sớm hơn. Ngược lại, những ai chỉ đứng chờ ‘vận may’ gõ cửa, có lẽ vẫn còn đang tìm kiếm trên trang từ điển của cuộc sống.

Quá trình thay đổi của người mẹ này là một minh chứng cho việc bao giờ cũng có thể bắt đầu lại, và sự cố gắng không bao giờ là quá muộn. Việc học hỏi và phát triển bản thân không chỉ là một quá trình, mà còn là một hành trình lâu dài đòi hỏi sự cam kết và quyết tâm.

]]>